Trong lịch sử Hoa Kỳ, George Washington là một nhân vật vĩ đại, vị lãnh đạo lập nước của quốc gia này, được người đời gọi là “Cha đẻ của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ”.
George Washington là nhà tổ chức, nhà lãnh đạo cuộc chiến tranh giành độc lập Bắc Mỹ, sau đó được nhân dân 13 bang bầu làm Tống thống đầu tiên của Hợp chúng quốc Hoa Kỳ. Nhưng xuất chúng như ông cũng như có nhiều công lao, vì sao George Washington không ra tranh cử nhiệm kỳ thứ 3 liên tiếp? Đây cũng là một câu hỏi của lịch sử và cho đến nay, vẫn có rất nhiều lý giải.
Vị Tổng thống khai sinh ra Hợp chúng quốc Hoa Kỳ
Sau chiến tranh giành độc lập cho 13 bang phía Đông của Hoa Kỳ, George Washington thành lập chính quyền Hợp chúng quốc Hoa Kỳ đầu tiên, xác lập nhà nước, xây dựng hinh thức tổ chức cơ cấu cho hình thái xã hội Hoa Kỳ. Đồng thời, ông rất chú trọng phát triển kinh tế, đẩy mạnh mậu dịch trên biển, xây dựng chính sách đất đai có ảnh hướng lâu dài đến xã hội Hoa Kỳ. Tất cả những cống hiến to lớn này của ông đã đủ để nhân dân Hoa Kỳ kính trọng ông suốt đời.
Tổng thống George Washington đã đặc cách các tiền lệ và ông rút ra kinh nghiệm rằng: “Nhiều vấn đề thoạt đầu tưởng không mấy phần quan trọng, song nếu được xác định rõ ngay từ khi mới thành lập chính quyền có thể tạo nên những tác động to lớn và lâu dài”.
Tâm niệm như vậy, ông luôn điều hành công việc một cách thận trọng, dựa trên cơ sở thực tiễn là chủ yếu chứ không chỉ căn cứ vào lý thuyết hay những bản báo cáo từ cấp dưới gửi lên. Chỉ khi thấy cần thiết, ông mới bổ sung thêm vào đường hướng hoạt động cơ bản của chính phủ một cách hợp lý và được quy định trong Hiến pháp như: Một Tổng thống nên giữ chức trong bao nhiêu nhiệm kỳ? Tổng thống có quyền lựa chọn Nội các…
Trong thời gian ông làm Tổng thống, Hoa Kỳ đã xảy ra một sự kiện người Da đỏ vào năm 1791. George Washington đã giao cho tướng Arthur St.Clair chỉ huy một đạo quân đi chinh phục những người da đỏ và đang chống lại sự định cư của ngưới da trắng ở vùng lãnh thổ Tây Bắc.
Nhưng tướng Arthur St.Ciair đã nhanh chóng bị thất bại. Washington chuyển sang giao cho một cựu chiến binh của cuộc chiến tranh Cách mạng là “Mad” Anthony Wayne. Trước khi dẫn quân đi chinh phục, Wayne đã dành hàng tháng trời để huấn luyện cho đội quân chính quy tham gia vào cuộc chiến tranh với người da đỏ. Ông ta dũng cảm đưa quân vào khu vực này, tổ chức xây dựng hàng loạt pháo đài. Ngày 20/8/1794, Anthony Wayne đã chiến thắng người da đỏ.
Theo điều khoản đã ký trong hiệp ước Greenville 1795, các bộ tộc da đỏ thua trận buộc phải nhường vùng lãnh thổ tranh chấp phía Tây Bắc cho chính phủ Hoa Kỳ và phải trở về phía Tây. Thông qua con đường ngoại giao, Tổng thống George Washington đã cố gắng dàn hòa với bộ tộc Greek và các bộ tộc đa đỏ khác ở miền Nam.
Năm 1792, ông tổ chức tiếp đón các tộc trưởng thuộc Liên minh “Sáu bộ tộc da đỏ” ở miền Nam, trong đó có thủ lĩnh người Seneca là Red Jacket (Áo choàng đỏ), người đã được George Washington tặng thưởng huy chương bạc và đã trân trọng giữ gìn vật kỷ niệm suốt đời mình. Đây được coi là điều chưa từng có đối với nhiều người da trắng khi đó, thậm chí không ít người ngăn cản Washington thực hiện điều này nhưng ông khước từ và cho rằng cần phải làm, để hướng tới một quốc gia Hoa Kỳ phát triển.
Jacket là người từng lãnh đạo bộ tộc da đỏ chống lại quân của Washington thời kỳ chiến tranh cách mạng nhưng sau này đã chung sức cùng nhân dân Hoa Kỳ chiến đấu trong cuộc chiến tranh năm 1812.
Phát triển thành quốc gia hùng mạnh
Năm 1793, trong cuộc chiến tranh giữa Pháp và Anh, Áo, Thổ, Sardinia, Hà Lan. Tổng thống Washington đã tuyên bố Hoa Kỳ: “Giữ quan hệ hòa hảo và vô tư với các bên tham chiến”. Mục đích giữ thái độ trung lập không tham chiến của Washington đã khiến cho nước Mỹ tránh khỏi một cuộc chiến tranh khốc liệt.
Động thái này của George Washington sau này được sử gia người Anh, W.Smith cho rằng là khôn ngoan. Bởi cục diện châu Âu khi đó đang phân chia mạnh giữa các phe phái, không ít các gia đình từ Hoa Kỳ trở về đầu quân cho quốc gia của mình nhưng Washington vẫn trước sau như một, ông hiểu rằng, bất kỳ cuộc tham chiến nào lúc này cũng chỉ khiến cho một Hoa Kỳ non trẻ sớm lâm vào suy vong bởi những kiệt quệ về người và của cho một cuộc chiến tranh quá xa đất nước.
George Washington quyết tâm tập trung phát triển kinh tế. Năm 1794, nhằm xây dựng nền kinh tế vững mạnh, Tổng thống Washington đã áp dụng đánh thuế vào rượu. Thời kỳ này, những người nông dân từ bang Pennsylvania từ trước tới nay thường dùng ngô thu hoạch được để đem chế biến thành rượu. Làm như vậy, họ không phải trả khoản chi phí nào khi vận chuyển ngũ cốc ra thị trường để bán. Những người tá điền đã phản đối không chịu trả thuế.
Theo lời khuyên của Hamilton, George Washington đã hạ lệnh đưa 15.000 dân binh tới vùng này, và đích thân ông đã đi duyệt đội quân ngay tại thao trường. Hành động kiên quyết và mạnh mẽ đó đã giúp chính quyền Liên bang vượt qua được thử thách thật sự đầu tiên đó.
Năm 1795, Washington ký kết với Anh “Hiệp ước Jay”, nhằm ngăn chặn trước những cuộc xung đột có thể xảy ra với nước Anh và buộc Anh phải rút quân đội của mình ra khỏi các tiền đồn trên lãnh thổ Tây Bắc Mỹ như đã từng cam kết trong hiệp ước Paris về việc chấm dứt cuộc chiến tranh cách mạng Mỹ.
George Washington đồng ý để quân Anh được kiểm soát trên các vùng biển của Hoa Kỳ cùng với quân đội liên bang. Tuy nhiên, trên thực tế quân Anh đã kiểm soát tất cả tàu thuyền qua lại của Hoa Kỳ. Anh lại đặt ra chính sách: “Đã là người Anh mãi mãi vẫn là của người Anh”. Chính sách đó có nghĩa là, khi một công dân nước Anh, đã từ bỏ bổn phận sang sinh sống và trở thành công dân nước Hoa Kỳ nhưng vẫn chịu sự kiểm soát của Vua nước Anh.
Bản thân Hiệp ước Jay không xoa dịu được mối quan hệ giữa Anh và Hoa Kỳ. Đến tận năm 1812, khi Hoa Kỳ có sự chuẩn bị được tốt về quân sự, mối quan hệ đó mới được giải quyết, chấm dứt hẳn. Sau khi Thượng nghị viện Hoa Kỳ đã thông qua Hiệp ước Jay, Hạ nghị viện Hoa Kỳ yêu cầu Tổng thống cho xem tất cả giấy tờ có liên quan đến quá trình đàm phán đi đến ký hiệp ước.
Song George Washington đã dựa theo quy định trong Hiến pháp để từ chối yêu cầu trên. Ông cho rằng, chỉ có Thượng nghị viện là cấp cao hơn mới có quyền thông qua các hiệp ước. Từ đó ông đã đặt ra một tiền lệ mà theo đó, các Tổng thống tương lai của nước Mỹ đều có quyền phản đối những yêu cầu như trên của Quốc hội.
Năm 1795, George Washington ký Hiệp ước Pinckney với Tây Ban Nha. Theo Hiệp ước này, tiến hành bình thường hóa quan hệ với Tây Ban Nha thông qua việc thiết lập đường ranh giới phân cách Hoa Kỳ và Florida của Tây Ban Nha ở vĩ tuyến 31.
Tuy nhiên, hiệp ước đó có ý nghĩa quan trọng hơn cả đối với tương lai của nền thương mại Hoa Kỳ.
Theo hiệp ước, các tàu của Hoa Kỳ được phép tự do cập bến ở bất kỳ cảng nào trên suốt dọc chiều dài sông Mississippi, được tự do vào cảng New Orleans nhằm thực hiện việc xuất khẩu. George Washington còn thực hiện nhiều hoạt động quan trọng khác nữa, trong đó có việc ban hành ký thành luật một số bản dự luật làm cơ sở, hoặc đã đặt nền móng hình thành nên những văn bản, thậm chí sửa đổi một số điều của Hiến pháp Hoa Kỳ.
Có thể kể đến như năm 1789: Tuyên thệ sẽ trung thành với đất nước của các quan chức Nhà nước Liên bang và tiểu bang. Năm 1790, cuộc điều tra dân số đầu tíên của Liên bang. Đồng thời ban hành các văn bản luật: Bảo hộ quyền phát minh sáng chế, quyền tác gíả. Quyết định rời thủ đô Hoa Kỳ về Philadẹlphia tháng 12 năm 1799 và về George Washington mười năm sau đó. Năm 1791, thành lập Ngân hàng Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.
Năm 1792, George Washington ký quyết định ban hành quyền kế nhiệm Tổng thống; lúc bấy giờ cho phép sau Phó Tổng thống, đển Chủ tịch Thượng nghị viện, Chủ tịch Hạ viện được quyền kế nhiệm chức Tổng thống. Cũng vào năm này, Hoa Kỳ thành lập Sở đúc tiền Philadelphia. Năm 1795, Washington ban hành Luật quốc tịch, ở nước Mỹ cho phép kéo dài thời gían định cư từ hai năm đến năm năm.
Theo Báo Pháp luật