Cô Ba Kia (tên thật là Nguyễn Thị Kia, ngụ chung cư Tôn Thất Đạm, quận 1, TP.HCM) từng là một mỹ nhân nổi tiếng nhất nhì Sài Gòn xưa với nhiều giai thoại về sự giàu sang kếch xù của cô.
Giữa khu chung cư có tuổi đời gần 3 thế kỷ, những truyền kỳ về cô Ba Kia vẫn tươi mới, hấp dẫn như nhan sắc cô thời son trẻ.
Những giai thoại truyền kỳ
Cô Ba Kia tên thật là Nguyễn Thị Kia (SN 1928) từng nổi tiếng là mỹ nhân hàng đầu ở Sài Gòn xưa. Không chỉ xinh đẹp, cô còn rất tài giỏi và có cuộc sống giàu sang nhung lụa.
Cho đến bây giờ, cô Ba Kia vẫn được đồn đoán là người giàu có nhất khu chung cư cũ Tôn Thất Đạm. Những câu chuyện về cô Ba Kia vẫn tươi mới, hấp dẫn như nhan sắc cô thời son trẻ.
Theo báo Vietnamnet, tìm đến khu chung cư trên, người dân sinh sống tại đây không ai là không biết về cô Ba Kia với những giai thoại như: “Thời xuân sắc, cô Ba Kia rất đẹp”; “Tròn 20 tuổi, cô đã lấy được bằng do người Pháp cấp”; “Cô thông thạo tiếng Pháp, đánh máy văn bản bằng tiếng Pháp “nhanh như gió”; Cô có “hột xoàn đầy nóc nhà”, “tiền đô nhét đầy tường gạch”, “đong kim cương bằng lon sữa”…
Khi được PV báo trên hỏi về những đồn thổi quanh cuộc đời mình, cô Ba Kia nay đã ngoài 90 tuổi nhưng vẫn đủ minh mẫn để kể lại, đính chính những truyền kỳ, đồn đoán của mọi người về mình.
Cô buồn buồn kể: “Việc người ta đồn tôi nói tiếng Pháp, đánh máy chữ Pháp “nhanh như gió” là thật. Nhưng chuyện tôi có hột xoàn đầy nóc nhà, “tiền đô” nhét đầy tường gạch là người ta nói thêm thôi”.
Cô Ba Kia cũng kể thêm về người chồng được đồn đoán là rất giàu của mình. Đúng là cô yêu và lấy một người đàn ông có khả năng tài chính lớn. Ông mua cho cô Ba Kia căn biệt thự ở đường Phan Đình Phùng rồi sinh cho ông 2 người con trai nhưng sau này ông ta vượt biên sang Pháp, để lại cô với 2 đứa con bơ vơ.
Một nách 2 con, cô Ba Kia tận dụng vốn tiếng Pháp của mình để làm nghề đánh máy tại một công ty lớn với chế độ tốt. Tuy nhiên, cô Ba Kia khẳng định mình không có nhiều đô la, kim cương mà chỉ có ít nữ trang làm của để dành.
“Hồi đó, ba chục ngàn là mua được hột xoàn rồi. Nhưng tôi chỉ có một ít nữ trang thôi chứ không nhiều như người ta đồn thổi”, cô nói với Vietnamnet.
Sự truân chuyên của số phận
Khu chung cư cô Ba Kia hiện giờ đang sống nằm giữa khu phố tài chính sầm uất ở Sài Gòn nhưng lại vắng lặng, buồn hiu hắt đến lạ. Đã từ rất lâu rồi, kể từ ngày cô Ba Kia không còn đủ sức khỏe để bán cà phê vợt ở cổng chung cư thì nhà cô cũng chẳng có khách nào ghé thăm nữa.
Trong căn hộ chừng gần 60m2 cũ kĩ, nhà cô Ba Kia có 3 người phụ nữ đang sống nương tựa vào nhau là: cô Ba Kia, con dâu cô năm nay đã hơn 70 tuổi và một người giúp việc chăm sóc cả hai mẹ con là cô Đoàn Thị Ngọc Điệp cũng đã 66 tuổi.
Cuộc đời cô Ba Kia là một chuỗi những thăng trầm không thấy nhiều hạnh phúc mà chỉ thấy vất vả, truân chuyên.
Báo Tuổi Trẻ thuật lại, sau khi chồng bỏ đi mất, cô Ba một mình nuôi con đến những năm 1990 thì 2 con trai lần lượt qua đời khi chưa tới 30 tuổi. Tận cùng khổ đau khi kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cô Ba Kia chỉ biết hy vọng vào 2 cháu trai nhưng các cháu cũng bặt vô âm tín nhiều năm nay.
Hiện cô chỉ còn một cháu gái làm thông dịch ở Nhật, hằng tháng gửi tiền về trả lương cho cô Điệp giúp việc.
Cô Ba Kia kể với nguồn trên rằng hồi còn bán cà phê vợt ở cầu thang chung cư kiếm sống, chồng cô có về Sài Gòn vài lần và đi ngang qua. Sau ông biên thư về có nói: “Anh thấy em vẫn mạnh khỏe, anh mừng. Nhưng không gặp chào được…”.
Không hờn giận người chồng bỏ mình đi biệt tăm, cô còn nói đỡ cho chồng cũ rằng: “Chắc ảnh ngại, vì mấy chục năm rồi không gặp”.
Sau bức thư ấy, cô Ba Kia vận dụng mọi mối quan hệ nhờ bạn bè ở Pháp tìm ông mãi cho đến khi hay tin ông đã yên ổn cùng người vợ bên Pháp thì mới thôi ngóng trông.
Con mất, cháu bỏ đi biệt tăm, ở cái tuổi gần đất xa trời này, cô Ba Kia chỉ mong ngày đoàn tụ các cháu nhưng có lẽ ước mơ ấy thật quá xa vời…
Tuổi già kéo đến, cô Ba Kia mang xô, chậu xuống góc cầu thang chung cư ngồi bán cà phê vợt. Thu nhập bấp bênh nhưng đủ cho cô đắp đổi qua ngày. Mãi cho đến lúc tay chân yếu, mắt lòa không thấy đường, cô Ba Kia mới nghỉ bán, dọn đồ lên nhà.
Bà Điệp kể: “16 năm trước, cô con dâu bị tai biến của cô Ba Kia quay về, xin nương tựa cô Ba. Thương con đau bệnh, cô Ba nhận chăm nom. Cô đã cực, giờ lại càng cực thêm. Sau đó, con trai của cô này, tức là cháu nội của cô Ba Kia nhận nhiệm vụ gửi tiền nuôi mẹ”.
“Nhưng chừng 5 năm trở lại đây, người này bỗng nhiên mất tích, không tin tức gì. Lúc đó, cô con dâu của cô Ba Kia mới nói là mình còn một người con gái lớn. Không còn cách nào khác, tôi nhờ người ta đăng thông tin tìm người lên mạng. May sao, cô ấy đọc được tin, hàng tháng gửi ít tiền về nuôi mẹ”, bà Điệp kể thêm.
Về phần cô Ba Kia, những ngày cuối đời bệnh tật, nghèo khó đều trông chờ vào sự hỗ trợ của những người xung quanh. Cô Ba nhờ bà Điệp ngăn đôi căn nhà làm hai. Một nửa, cô Ba cho thuê để có tiền trang trải.
Nửa còn lại, cô Ba để làm nơi kê 2 chiếc giường sắt. Một giường bà dành cho cô con dâu bị tai biến, chỉ nằm liệt giường. Một giường, cô dành riêng cho mình nằm chờ ngày tàn hơi.
Theo Nhịp sống Việt, Vietnamnet