Stephen Hawking: Từ tuổi thơ bị coi thường, xếp thứ 3 ở lớp từ dưới lên cho đến thiên tài làm lên chuyện cổ tích

Stephen Hawking – nhà vật lý lý thuyết, vũ trụ học và tác giả người Anh. Từng bị chẩn đoán mắc căn bệnh xơ teo cứng một bên nhưng điều đó vốn không ngăn cản ông vượt lên và trở thành 1 thiên tài hiếm có.

Stephen Hawking và tuổi thơ từng bị coi thường, thành tích kém

Stephen Hawking: Từ tuổi thơ bị coi thường, xếp thứ 3 ở lớp từ dưới lên cho đến thiên tài làm lên chuyện cổ tích
Stephen Hawking thuở nhỏ

“Tôi chỉ là một đứa trẻ chưa bao giờ trưởng thành” – Stephen Hawking từng viết – “Tôi vẫn tiếp tục hỏi những câu hỏi như thế nào và tại sao. Thỉnh thoảng tôi cũng tìm thấy câu trả lời”.

Cuộc tìm kiếm những câu trả lời của Stephen Hawking bắt đầu từ làng Highgate, ngoại ô London, Anh. Khi cậu lớn lên, Thế chiến thứ II đang diễn ra dữ dội, và thủ đô của nước Anh bị máy bay Đức ném bom gần như hàng ngày – trong một chiến dịch hủy diệt gọi là Blitz.

Một ngày nọ, tên lửa của Đức rơi xuống chỉ cách nơi Stephen sống vài căn nhà. Lúc ấy, cậu không ở nhà, nhưng sau đó cậu đã đi xem xét mức độ tàn phá mà tên lửa gây ra và chơi trong đống đổ nát với bạn bè.

Highgate là quê hương của nhiều nhà khoa học lỗi lạc và cha của Stephen Hawking là một trong số đó. Ông là nhà nghiên cứu y khoa chuyên về các bệnh nhiệt đới. Mẹ của Stephen là một trong những nữ sinh viên đầu tiên tốt nghiệp Đại học Oxford. Cả cha mẹ cậu đều rất coi trọng giáo dục. Nhưng cậu bé Stephen Hawking thì không – hay ít nhất là chưa.

Khi Stephen hai tuổi rưỡi, cha mẹ cậu gửi con đến trường. Hôm đầu đến lớp, cậu đã đứng dậy giữa phòng và bắt đầu khóc. Và cậu đã khóc suốt cho đến khi bố mẹ đến để đưa cậu về nhà.

Sau sự cố đó, Stephen Hawking đã không trở lại trường trong suốt một năm rưỡi. Khi cuối cùng cũng đi học lại, cậu tỏ ra không mấy thích thú bài học. Trên thực tế, cậu ghét học tới nỗi đã không chịu học đọc cho đến khi 8 tuổi.

Stephen Hawking có thể không phải là một người thích trường học, nhưng cậu luôn thích tự học mọi thứ. Hồi nhỏ, cậu đã có niềm đam mê với những chiếc tàu hỏa mô hình. Cha cậu làm cho cậu một đoàn tàu hỏa đồ chơi bằng gỗ, nhưng Stephen không thích. Cậu muốn một chiếc tàu hỏa di chuyển được bằng lực của chính nó.

Vì vậy, cha của Stephen lại cố thêm một lần nữa. Giáng sinh năm đó, ông tặng con trai mình một chiếc tàu hỏa cơ đã cũ do ông tự sửa chữa. Nó có thể chạy bằng cách lên dây cót, nhưng con tàu rất hay trục trặc.

Nhưng ông vẫn thử lại lần nữa. Sau khi Thế chiến thứ Hai kết thúc, ông Hawking đi công tác ở Mỹ. Khi về, ông mang theo một đoàn tàu chạy hỏa cơ học mới sáng bóng, với đủ cả đường ray hình số tám. Nhưng Stephen Hawking vẫn mơ về một đoàn tàu hỏa chạy điện…

Stephen đã tiết kiệm tiền trong nhiều năm, và cuối cùng cậu đã có đủ. Cậu đợi cho đến khi bố mẹ đi vắng rồi rút hết số tiền mình tiết kiệm được khỏi ngân hàng. Tất cả số tiền Stephen được cho nhân dịp sinh nhật và những dịp đặc biệt khác cũng chỉ suýt soát giá tiền để mua một bộ tàu chạy điện mới. Nhưng cậu đã có vừa đủ.

Chỉ có một vấn đề nhỏ – nó không hoạt động! Ngay cả sau khi Stephen dành thêm tiền để sửa chữa động cơ, chiếc tàu vẫn không chạy được tốt. Nhưng cậu đã học được một bài học quý giá: Nếu bạn muốn một đồ vật hoạt động tốt, bạn phải tự làm ra nó.

Khi Stephen Hawking lên 8 tuổi, gia đình cậu chuyển đến một thị trấn ở phía bắc London tên là St. Albans, nơi cha cậu làm việc. Lúc đầu, Stephen rất hào hứng khi được chuyển đến nhà mới. Nhưng rồi cậu đã thấy nơi này có vấn đề.

Ngôi nhà từng là một biệt thự sang trọng, nhưng bây giờ nó là một đống đổ nát với giấy dán tường bị bong tróc, các lỗ sứt sẹo trên tường và cửa sổ chỗ nào cũng bị nứt vỡ. Vì công việc mới của ông Hawking có mức lương không cao nên bố mẹ cậu không thể chi trả cho việc sửa chữa. Khi một chi tiết ở giường tủ bị long ra, họ cũng đành để mặc thế. Ngôi nhà không có hệ thống sưởi trung tâm nên mọi người trong gia đình phải mặc áo len mọi lúc để giữ ấm.

Ông Hawking không đủ khả năng để mua một chiếc xe mới, vì vậy, ông mua một chiếc taxi đã qua sử dụng và nhờ Stephen phụ giúp ông làm một nhà để xe tạm thời bằng thép đúc sẵn.

Khi những người hàng xóm nhìn thấy loại xe họ đi và hoàn cảnh sống của gia đình, người ta đã rất ngạc nhiên. Chẳng mấy chốc, gia đình Hawking được xem là những kẻ lập dị của thị trấn.

Các bạn mới của Stephen Hawking cũng không biết phải làm gì với cậu. Nhỏ con và không cân đối, Stephen ăn vận rất tệ và kém về thể thao. Cậu nói rất nhanh, ngọng líu ngọng lô nên các bạn cùng lớp gán cho cậu cái tên “Hawkingese”. Khi cười, cậu phát ra những tiếng nấc kì lạ, nghẹn ngào từng tiếng một.

Ở lớp, Stephen Hawking khác xa hình ảnh của một học sinh xuất sắc mà sẽ có ngày cậu trở thành. “Chữ viết tay của tôi rất tệ và tôi cũng lười biếng”, sau này cậu thừa nhận.

Vào cuối năm học, cậu đứng thứ ba từ dưới lên. Một trong những người bạn cùng lớp của cậu thậm chí còn đặt cược một túi kẹo rằng Stephen sẽ không bao giờ đạt được điều gì.

Stephen Hawking: Từ tuổi thơ bị coi thường, xếp thứ 3 ở lớp từ dưới lên cho đến thiên tài làm lên chuyện cổ tích
Ở lớp, Stephen Hawking khác xa hình ảnh của một học sinh xuất sắc mà sẽ có ngày cậu trở thành

Chán ngấy với việc bị đánh giá thấp, Stephen Hawking đã cố gắng học tập chăm chỉ để cải thiện hình ảnh của mình. Cậu bắt đầu gần gũi với những người bạn cũng bị xem là lạc lõng khác, những người cùng có chung niềm đam mê tạo dựng nên mọi thứ.

Cậu kết bạn với một cậu bé tên John McClenahan, người có bố sở hữu một xưởng chế tạo trong nhà. John và Stephen đã dành hàng giờ để chế tạo máy bay mô hình bằng gỗ mềm.

Khi chán các trò chơi của trẻ em như Candyland và Chú Wiggily, Stephen tìm đến một trong những người bạn khác của cậu, Roger Ferneyhough, và họ cùng nhau bắt đầu tạo ra những trò chơi của riêng mình.

Stephen đưa ra các quy tắc, và Roger thiết kế các tấm bảng và chi tiết rời. Kiệt tác của họ là một trò chơi chiến tranh thời Trung cổ hoàn chỉnh với đủ cả luật pháp, hiệp ước, ngân sách và quân đội.

Stephen Hawking và những thành tựu tưởng chừng như truyện cổ tích

Stephen Hawking: Từ tuổi thơ bị coi thường, xếp thứ 3 ở lớp từ dưới lên cho đến thiên tài làm lên chuyện cổ tích
Stephen Hawking gây kinh ngạc cho nền y học khi ông sống bình thường với ASL trong hơn 50 năm

Stephen Hawking gây kinh ngạc cho nền y học khi ông sống bình thường với ASL trong hơn 50 năm. Không may, một đợt viêm phổi nặng vào năm 1985 khiến ông cần đến sự hỗ trợ của ống thở và phải giao tiếp thông qua thiết bị tổng hợp âm thanh điện tử với giọng nói đều đều đặc trưng của người máy. Tuy nhiên, ông vẫn tiếp tục nghiên cứu khoa học, xuất hiện trên truyền hình và kết hôn hai lần. Dù phải mất vài phút để sắp xếp các câu trả lời thậm chí là đơn giản, ông luôn lạc quan rằng bệnh tật không làm ảnh hưởng tới công việc của mình.

Cống hiến cả cuộc đời cho nghiên cứu khoa học, Stephen Hawking là người tìm ra câu trả lời cho nhiều vấn đề hóc búa nhất của vật lý hiện đại. Ông làm sáng tỏ những bí mật của không gian, thời gian và hố đen trong cuốn “Lược sử thời gian”. Cuốn sách này đã trở thành hiện tượng xuất bản trên thế giới, đưa Stephen Hawking trở thành một trong những nhà khoa học nổi tiếng nhất kể từ thời của nhà khoa học Albert Einstein.

Công trình đầu tiên giúp ông nổi danh là lý thuyết nghiên cứu về các hố đen. Bác bỏ quan điểm trái ngược, ông chỉ ra rằng các hố đen để lọt ra một khe sáng rất nhỏ cũng như các loại bức xạ khác, hiện được biết đến là “bức xạ Hawking”.

Là một trong những người kế thừa sự nghiệp của nhà khoa học Isaac Newton với chức danh Giáo sư toán học Lucas, tại Đại học Cambridge (Anh), Stephen Hawking tham gia công trình nghiên cứu “thuyết thống nhất”. Học thuyết này có thể giải quyết những mâu thuẫn giữa thuyết tương đối tổng quát của Einstein mô tả các quy luật hấp dẫn kiểm soát chuyển động của các vật thể lớn như các hành tinh, và thuyết cơ học lượng tử.

“Một học thuyết thống nhất hoàn thiện và chắc chắn chỉ là bước đầu tiên: mục đích của chúng ta là hiểu biết toàn bộ về các sự việc diễn ra chung quanh và sự tồn tại của con người”, ông viết trong “Lược sử thời gian”.

Sau “Lược sử thời gian”, ông xuất bản cuốn “Vũ trụ trong vỏ hạt dẻ” vào năm 2001, cập nhật những quan niệm về lực hấp dẫn, điểm “kỳ dị trần trụi” của không – thời gian và khả năng về một vũ trụ lớn gấp 11 lần.

Stephen Hawking: Từ tuổi thơ bị coi thường, xếp thứ 3 ở lớp từ dưới lên cho đến thiên tài làm lên chuyện cổ tích
Stephen Hawking có nhiều đóng góp về vũ trụ học, vật lý và là tác giả nguời Anh

Một đóng góp quan trọng khác của Stephen Hawking là về vũ trụ học, nghiên cứu nguồn gốc và quá trình tiến hóa của vũ trụ. Hợp tác với nhà khoa học Jim Hartle của Đại học California (Mỹ), năm 1983 Stephen Hawking đã đưa ra giả định không gian và thời gian có thể không có sự bắt đầu và kết thúc.

Với cuốn sách bán chạy và nỗ lực nghiên cứu khoa học khi cơ thể mắc phải trọng bệnh, Stephen Hawking đã trở thành một trong những gương mặt nổi tiếng nhất trong giới khoa học.

Những thành tựu khoa học và tuổi thọ của Stephen Hawking góp phần chứng minh rằng ngay cả những căn bệnh quái ác nhất cũng không thể ngăn cản con người tiếp tục sống cuộc đời của mình. Ông không những sở hữu một trí tuệ hoàn hảo bị mắc kẹt trong một cơ thể khiếm khuyết mà còn truyền cảm hứng bất tận cho những người bị rối loạn thần kinh vận động trong rất nhiều năm.

Nguồn: Sưu tầm